
Buổi sáng đầu thu, bầu trời trong vắt, những tia nắng nhẹ khẽ soi qua tán lá, rắc xuống sân trường những vệt vàng dịu mát.

Trước cổng trường, những chiếc áo trắng x
inh xinh rảo bước nhanh, tiếng gọi nhau í ới, tiếng cười trong trẻo rộn vang. Những khuôn mặt hồn nhiên, ánh mắt sáng trong, nụ cười rạng rỡ, tất cả như bừng lên năng lượng của một ngày mới.

Cổng trường – nơi có thể nhìn thấy rõ nhất tâm thế của học trò mỗi sớm mai. Ở đó, có những cái vẫy tay yêu thương của cha mẹ, ánh mắt dõi theo cho đến khi bóng con khuất sau dãy lớp học. Rồi những nhóm học sinh khẽ cúi chào thầy cô, có nhóm bạn đợi nhau cùng bước vào lớp, tiếng chào hỏi trong trẻo làm không gian như sáng hơn. Mỗi khoảnh khắc đáng yêu ấy đủ để thấy tình yêu thương đang hiện hữu nơi này, trong từng bước chân nhỏ.

Phía bên trong, thầy cô đón học sinh bằng nụ cười tươi tắn, bằng ánh mắt trìu mến. Giữa dòng người vào lớp, những cái cúi đầu chào đồng nghiệp, những nụ cười trao nhau vội mà thân thương, khiến buổi sáng thật nhẹ nhàng. Tất cả hòa quyện thành một bức tranh bình yên, tươi sáng – nơi yêu thương lan tỏa, nơi hành trình học tập mỗi ngày bắt đầu bằng niềm vui và sự gắn kết.

Sáng nào cũng vậy, khi cổng trường Chu A mở ra, yêu thương lại bắt đầu…